Lo lắng xoay quanh sân, danh tiếng của thanh niên trí thức bây giờ thối đến tận nhà, bọn họ đứng trong sân lâu như vậy.
Cũng không có ai nói rõ tình huống với bọn họ, chỉ tụ tập một chỗ nhỏ giọng bàn chuyện.
Nhưng vừa nhắc tới Ngô lão tứ mọi người đã lập tức có tinh thần. Đúng vậy, người đâu rồi, không phải là chạy rồi chứ?
Khóe miệng Trần Thanh Di co giật, gượng gạo sờ mũi, cô cứ tưởng người được công an cứu ra rồi.
“Chuyện đó, hình như đang ở sân đập lúa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây