Nhưng, nhưng mẹ anh… Em thật sự sợ, trong nhà không ổn, không cách âm.
Mẹ còn hay chạy sang đây nghe suốt, xấu hổ chết đi được.
Lão Tứ, chúng ta đợi đến đêm, lên đống cỏ trên sân đập lúa được không?”
Ý tứ ám hiệu rất mạnh mẽ.
“Được, được, được.” Ngô lão Tứ đã không quan tâm vì sao cô ta lại thay đổi nhiều đến vậy, trong đầu óc đều biến thành hồ dán rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây