Trần Thanh Di cũng thương cảm cho anh ta một giây, cũng thở dài theo: “Không dạy dỗ con cái tốt, thì hại bố rồi chứ gì? Hòn đảo nhỏ đó, điều ngang cũng đồng nghĩa với giáng chức Còn đâu cơ hội lập công nữa! Chỉ có thể từ từ tích lũy thâm niên thôi, đâu giống như biên giới này, cơ hội lập công nhiều vô số kể...”
“Ồ, cô bé hiểu biết cũng kha khá đấy chứ!”
Vu Hạo Hãn lại một lần nữa nhìn cô với con mắt khác, khá thông minh.
“Vốn dĩ lập thêm hai lần công nữa, anh ta còn có thể thăng tiến thêm một bước, bây giờ…Dương lão phu nhân nghe tin liền ngất xỉu.Bị đột quỵ nhẹ! Anh hai nhà họ Dương chỉ là một cán bộ bình thường, xảy ra chuyện này, trong vòng năm năm sẽ không được nhúc nhích. Cộng thêm bản thân cũng chẳng có tài cán gì. Nên đã tự xin điều chuyển công tác, về quê chăm sóc cha mẹ, được phân công làm chủ nhiệm nhà máy thép ở quê nhà. Còn em út Dương Hữu Uy, chính là người mà cháu cho mông gà đó...”
Trần Thanh Di ngượng ngùng…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây