Trần Thắng Nam ở bên cạnh tiếp lời: “Mẹ, bây giờ bên ngoài đang loạn lắm! Nếu mẹ có thể liên lạc được với Thanh Liễu, mẹ hãy dặn dò nó cẩn thận, bây giờ bên ngoài có rất nhiều kẻ vô công rồi nghề, suốt ngày rượu chè bê tha, không chịu làm ăn chân chính. Còn có cả những băng nhóm xã hội đen, nào là băng nhóm dao phay, băng nhóm rìu, chuyên đi trấn lột, tống tiền. Ngay cả công an chúng nó cũng dám trả thù, làm ầm ĩ lắm! Hơn năm mươi người bị xử bắn rồi đấy! Bên trên đang ra sức truy quét, ngay cả mấy tên trộm cắp vặt, ngoại tình, chỉ cần bị bắt, đều có kẻ mất mạng, chuyện này mọi người chưa nghe nói sao?”
Trong lòng Trần Thắng Nam, Trần Thanh Liễu không phải là đứa an phận, bây giờ bên ngoài gió tanh mưa máu, lỡ đâu nó lại vào tù thì sao.
“Cái gì?” Thạch Lan Hoa có chút không tin: “Con đừng có mà nói bậy...”
Miệng thì nói cứng, nhưng trong lòng đã sớm rối như tơ vò. Trần lão đầu ở bên cạnh hừ một tiếng: “Không xem tivi à? Trên tivi ngày nào cũng đưa tin đấy! Trần Thanh Quế mà còn dám ngoại tình, thì đừng trách ai, nếu bị người ta tố cáo tội lưu manh, thì nó chỉ có nước đi ăn cơm tù!”
Thạch Lan Hoa nghe vậy choáng váng, chân tay rụng rời, suýt chút nữa thì ngã khuỵu xuống đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây