Lúc này, Trần Lệ Bình từ trong nhà đi ra, vội vàng hòa giải: “Hiện giờ Văn Văn không có nơi nào để đi, cứ ở tạm nhà chúng ta một thời gian đã. Kim Quốc, có được không?”
“Được thôi, nhưng con phải ngủ phòng của chị ta.” Nguyễn Kim Quốc hào phóng nói: “Chủ yếu là con nghĩ cho hai người thôi, căn phòng trước kia của chị ta lớn hơn của con, nếu truyền ra ngoài để người ta biết hai người đối xử bất công với con ruột, người ta sẽ đàm tiếu thế nào?”
Ánh mắt Nguyễn Văn Văn trầm xuống.
Cô ta biết cha mẹ nuôi sẽ không từ chối bất kỳ yêu cầu nào của Nguyễn Kim Quốc.
Dù sao kiếp trước bọn họ cũng bị đứa con trai bảo bối này dắt mũi, kiếp này cũng sẽ không ngoại lệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây