“Chị Mộng, một bàn khách cuối cùng mới vừa ăn xong, em dọn dẹp đồ rồi về nhà trước, được không?” Nhiếp Tiểu Giai hỏi một nhân viên.
“Trở về đi, nơi này giao cho chị.” Đối phương cười nói: “Chị nhớ rõ đứa bé nhà em mới sinh ra không được mấy tháng nhỉ? Nhanh trở về chăm sóc cô bé đi.”
Nhiếp Tiểu Giai thay đồng phục của nhà hàng ra, vội vàng về nhà.
Mới vừa rời khỏi nhà hàng, một cơn gió lạnh lập tức “vù” một cái tiến vào trong quần áo đơn bạc, cô ta ôm chặt hai tay của mình, bước chân nhanh hơn.
“Tiểu Giai, Tiểu Giai…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây