“Chờ em biến thành bà già, nhất định vẫn là bà già đẹp lão.” Cố Trí Dân cầm tay bà ấy thật chặt.
“Mẹ, chú Cố, con dẫn hai người đi căn tin --” Mạnh Dữu Dữu đi ra từ ký túc xá, nói còn chưa xong, đã thấy hình ảnh chú Cố và mẹ nhìn nhau cười.
Vừa thấy cô, chú Cố và mẹ lập tức buông bàn tay nắm chặt nhau ra, đồng thời ngượng ngùng xoay đầu.
“Đi căn tin ăn cơm?” Bọn họ trăm miệng một lời hỏi.
Mạnh Dữu Dữu cười đến ánh mắt cong cong, giống như hình lưỡi liềm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây