“Cha, mắt đậu xanh nhỏ không phải cô nhi, nhưng phải ở viện phúc lợi, đáng thương lắm cha, cho nên vừa rồi mẹ mới nói cha là đồ không ra gì.” Dữu Dữu nói.
Sắc mặt Khương Hoán Minh càng khó coi: “Sao cha lại không ra gì? Chỉ là cha không biết mà thôi.”
“Vậy cha có thể đến viện phúc lợi đón mắt đậu xanh nhỏ không?” Dữu Dữu ngẩng mặt, giọng điệu hồn nhiên non nớt, xoa dịu: “Nếu cha bằng lòng chăm sóc em ấy, thì cha phải thứ gì rồi nha.”
Khương Hoán Minh: “Con đang mắng cha.”
Dữu Dữu: ? ? ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây