Bởi vì nhát gan, bị người ta bắt nạt không biết phản kháng, cho nên mặc dù từng làm việc ở cửa hàng bách hóa, nói chuyện vẫn nhỏ nhẹ.
Nghe thấy cảnh ngộ của cô gái, lòng Mạnh Kim Ngọc mềm nhũn: “Vậy bây giờ thân thể mẹ cháu khá hơn chút nào không?”
“Tốt hơn nhiều rồi. Bà ấy đã xuất viện, bây giờ không cần uống quá nhiều thuốc giống như trước đây.” Nhắc tới tình huống của mẹ, khóe miệng Dương Bình Bình lộ ra một vệt tươi cười, nhưng rất nhanh lại sốt ruột nói: “Bây giờ mẹ cháu đã có thể chăm sóc bản thân, nếu có thể nhận được công việc này, cháu nhất định sẽ hoàn thành thật tốt, tuyệt đối sẽ không vô cớ xin nghỉ bỏ bê công việc.”
Quản Tinh Nguyên đang chỉnh lý lại quần áo, thản nhiên liếc mắt nhìn Dương Bình Bình một cái.
“Vậy dì phải nhìn năng lực quản lý hàng hóa của cháu đã.” Mạnh Kim Ngọc nói: “Thấy quần áo xếp chất ở phía sau chúng ta không, đều là đồ mới đến, nếu cháu có thể chỉnh lý lại tốt, vậy dì sẽ đồng ý giữ cháu lại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây