Nhưng mà, người ta khen cô ấy quá ba hoa chích chòe cũng được, cũng không đến mức khiến cô ấy vui sướng như vậy, giờ phút này nhìn bà nội Ôn dựng thẳng ngón tay cái với Khương Thành, lại làm cho cô ấy vui vẻ ra mặt.
Khương Thành năm đó, là đứa nhỏ nhát gan nhất trong nhà, dù cho bị đám trẻ con trong thôn đè trong ruộng đánh, cũng không biết phản kích, chỉ biết lấy tay ôm đầu, không để mình bị thương.
Lúc ấy, thậm chí còn phải do em trai em gái của cậu ra mặt, mới có thể đánh đuổi đám con nít xấu xa ức hiếp người ta.
Mạnh Kim Ngọc vẫn lo lắng Khương Thành vì tính cách này mà thiệt thòi lớn, nhưng chỉ chớp mắt, đứa nhỏ đã trưởng thành.
Cậu sẽ không còn lùi bước nữa, tựa như mình khi rời khỏi thôn Phượng Lâm từng nói, nhất định phải trở thành một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, bảo vệ quốc gia thật tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây