“Thế phẩm chất đạo đức cá nhân của anh ta thể hiện từ phương diện nào thế?” Mạnh Kim Ngọc lại nói: “Tôi nghe nói, lần đầu tiên anh ta đưa ra đề nghị muốn tranh cử vào cán bộ quan trọng trong hội sinh viên, lúc đó hoàn toàn không có người nào ủng hộ anh ta cả. Nhưng sau đó, anh ta với Ninh Lan càng ngày càng thân, cho đến khi hai người họ thật sự trở thành người yêu của nhau thì các sinh viên trong trường bị tình cảm chân thành của hai người họ làm cho cảm động, vì thế mới bắt đầu ủng hộ anh ta. Thậm chí ngay cả giáo viên hướng dẫn cũng vì thế mà coi trọng anh ta hơn. Cho dù thành tích học tập không có móc nối với đơn vị công tác được phân sau khi tốt nghiệp, nhưng mà với kinh nghiệm làm việc trong hội sinh viên cùng với sự giới thiệu của các giáo viên hướng dẫn, thì thế nào cũng có móc nối với đơn vị công tác nhỉ?”
Dì ký túc xá là một người nhiệt tình, cộng thêm cái miệng nhỏ của Dữu Dữu rất ngọt, vì thế lúc nãy Mạnh Kim Ngọc nghe ngóng, rất nhanh đã có thể hiểu rõ toàn bộ câu chuyện.
Đứng từ lập trường của dì ký túc xá mà nói, Mã Tuấn Kiệt thật sự tốt với Ninh Lan, tốt đến mức bình thường ăn cơm ở nhà ăn, anh ta có thể gắp hết thịt trong hộp cơm của mình cho cô ấy, tốt đến mức lúc cô ấy đau ốm phát sốt, anh ta có thể cõng cô ấy đến lớp xin nghỉ phép, rồi cõng cô ấy đến bệnh viện.
Nhưng mà, sao Mạnh Kim Ngọc cứ cảm thấy đây càng giống như đang giả vờ giả vịt thế?
Mạnh Kim Ngọc nghĩ, nếu như Mã Tuấn Kiệt thật sự thương Ninh Lan, thì lúc nãy sẽ không để mặc cho cha mẹ mình ức hiếp người nhà họ Ninh rồi, không lẽ, anh ta còn có mưu đồ khác?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây