“Mong đợi cái gì, đến trường thì gì hay đâu mà mong đợi.” Dữu Dữu chắp hai tay sau đầu, nhẹ nhàng nói: “Em rất mong được gặp lại anh Cố Kỳ, ông nội Cố, chú Cố và cả chị Ninh Lan nữa!”
Lúc này, Mạnh Kim Ngọc nằm một mình trong phòng, lòng mang nhiều nỗi bất an.
Lúc đó khi một mình dẫn theo hai đứa con nhỏ dọn vào nội thành ở, cô không hề lo lắng chút nào, nhưng lần này thì khác.
Bắc Kinh quá xa lạ đối với cô.
Tiếp theo, cô còn phải tìm chỗ ở, còn phải tìm cách để sắp xếp cho bọn nhỏ đi học.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây