Bao Tiểu Diễm ngây ngẩn cả người, lập tức biến sắc, vừa muốn chỉ trích, lại nghe thấy Dữu Dữu mở miệng.
“Còn có rửa bát đó.” Dữu Dữu nghiêng đầu, hiểu chuyện nói.
Bao Tiểu Diễm tự rước lấy nhục, ánh mắt trầm xuống, mím môi, xoay người về nhà.
Đến cửa nhà, cô ta đã bị mẹ Bao túm sang một bên.
“Buổi sáng mẹ đụng phải bà cụ nhà xưởng trưởng, bà ta nói gần đây con thường xuyên đến nhà bọn họ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây