“Lão Từ, anh nhìn thấy hả?” Hiệu trưởng hỏi.
Từ Húc Đông gật đầu: “Nhìn thấy hết.”
Lần này, Tống Hải Âu không còn gì để nói.
Trần Kỳ Kỳ yếu ớt nhăn mày, xoay bím tóc của mình, nhìn về phía Dữu Dữu: “Cậu bận việc gì thế?”
So với cô bé, Dữu Dữu còn giống một con khổng tước hơn, cằm nhỏ hếch lên, chậm rãi đáp. “Cậu quản được mình à!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây