Nhìn bóng dáng cô ấy, Tần Châu Châu kinh ngạc nói: “Cô ta ngược lại rất tự tin!”
“Có tự tin là chuyện tốt.” Thẩm Du Thanh thêm hưng trí: “Nếu cô ta thật sự có thể hoàn thành yêu cầu tôi đưa ra, vậy trái lại tôi rất chờ mong, trong tổ chúng ta có thể có một người như thế gia nhập.”
Mấy đồng nghiệp đều rất hiểu Thẩm Du Thanh.
Yêu cầu cô ấy đưa ra, thoạt nhìn cũng không xem như làm khó dễ người, để Mạnh Kim Ngọc mang một bộ quần áo mình thiết kế cắt may đến, cũng là thao tác cơ bản tiến vào tổ này. Thế nhưng, ai chẳng biết ánh mắt Thẩm Du Thanh cao cỡ nào chứ?
Mạnh Kim Ngọc là dân quê, lại không đi học mấy năm, vốn nền tảng đã không ổn, đến lúc đó mang về một bộ quần áo mộc mạc, chắc chắn rước lấy chê cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây