Ai chẳng biết tham mưu Triệu bình thường nghiêm túc trầm mặc, ánh mắt kia giống như là dao nhỏ bọc băng tuyết, đảo qua đây, có thể khiến cho các đồng chí từng lên chiến trường trong bộ đội câm như hến.
Thế nhưng, Cố Kỳ cũng không sợ ông ta.
Đội trưởng Lý cười trêu chọc một phen, khiến cho không khí trong phòng bệnh tốt hơn không ít.
Ông Cố đã lấy lại tinh thần, hỏi tình huống lúc đó.
Sau khi nghe Cố Trí Dân nói xong, giọng điệu của ông cụ cảm khái: “Đó cũng là cửu tử nhất sinh, có thể sống được, con cũng coi như phúc trời mệnh lớn!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây