Tô Cảnh Cảnh cũng không nghĩ tới, bình thường Nguyễn Kim Quốc ở trước mặt mình luôn động một chút đã đỏ mặt, thoạt nhìn giống như không có não, lúc này sao biểu hiện tốt như vậy chứ?
Không chỉ rất hiểu lắm lễ nghi, lời nói còn có lý lẽ có căn cứ, mặc dù ở trên bàn cơm không có nói chuyện phiếm, nhưng cũng đủ làm cho người lớn vừa lòng.
“Uống chút rượu đi.” Tô Phong rót một ly rượu cho Nguyễn Kim Quốc.
Nguyễn Kim Quốc thật thành, hai tay lập tức cầm ly rượu: “ực” một tiếng uống vào.
“Cậu từ từ uống, nếu không bọn họ lại nói anh bắt nạt cậu.” Tô Phong nói xong, đối diện với Nguyễn Kim Quốc mang theo tươi cười, đột nhiên cảm thấy mình như là một quyền đánh vào bông.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây