Đứa nhỏ này, bình thường mặc dù có hơi đùa giỡn, nhưng giây phút quan trọng, cô bé tuyệt đối sẽ không như xe bị tuột xích.
“Dì, cháu muốn đi thành phố Lĩnh.” Khi Cố Kỳ mở miệng lại, đáy mắt lóe ra ánh sáng, giọng điệu kiên định: “Cháu có tiền, cháu đi tìm trưởng thôn viết thư giới thiệu, mua vé xe lửa đi thành phố Lĩnh.”
Mạnh Kim Ngọc nói: “Không nên gấp gáp, dì tra tình huống cụ thể một chút trước, lấy được liên hệ với bệnh viện thành phố Lĩnh. Trước xác định tình trạng hiện tại của cha cháu, chúng ta lại xuất phát, cũng không muộn.”
“Chúng ta?” Vẻ mặt Cố Kỳ giật mình.
Mạnh Kim Ngọc cười xoa tóc của cậu: “Đừng làm chuyện ngu ngốc, ông nội cháu còn ở bệnh viện, cháu lại nhỏ như vậy, một mình cháu sao đi thành phố Lĩnh? Chờ sau khi xác định tình huống, dì dẫn cháu cùng đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây