Chu Hâm đói bụng, còn phải lái xe đường dài, lúc này anh ta có chút bực bội, khoảnh khắc nhìn thấy Cố Kỳ, giọng điệu không mấy thiện cảm: “Đi về với chú.”
Tay Cố Kỳ nắm chặt đũa, không lên tiếng.
Mạnh Kim Ngọc với mấy đứa nhóc cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, ai cũng đưa mắt nhìn nhau.
“Cố Kỳ, mày đừng có mà không biết điều. Mày tưởng bọn tao muốn quản mày sao? Bọn tao không có nghĩa vụ nuôi dưỡng mày, nếu như không nể tình mẹ mày…” Mẹ Chu chau mày, nếp nhăn khóe mắt sắp kẹp ruồi được rồi.
“Chú hỏi lại lần cuối, cháu có về không?” Chu Hâm sầm mặt hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây