Chỉ là lúc này bánh bao nhỏ suy nghĩ không chu đáo, rót nước xong thì lại quên mất nói một tiếng với chị Cảnh Cảnh, hại cô ấy lo lắng chết đi được.
“Dữu Dữu, thì ra em ở đây!” Tô Cảnh Cảnh vừa vào phòng bệnh liền giơ ngón cái lên, huơ huơ trước trán Dữu Dữu, chỉ là cô ấy cũng không nỡ gõ quá mạnh, nên bóp nhẹ cái mũi cô bé: “Chị còn tưởng em đi lạc mất rồi.”
Dữu Dữu gãi gãi đầu xin lỗi: “Em xin lỗi chị Cảnh Cảnh, em nhìn thấy cha của bạn tốt em rồi.”
Lúc này Tô Cảnh Cảnh mới nhận thức được mình đang ở trong phòng bệnh, vội vàng bụm miệng lại, nói nhỏ nhẹ: “Có phải chị ồn ào quá rồi không?”
Một giọng nói vang lên từ phía sau: “Ồn cũng không sao, ồn cỡ nào cũng không đánh thức anh ta nổi đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây