Sở Ưu cũng không thật sự giống như cha mẹ nói, tính tình cổ quái, chỉ là cô ấy quá mức thẹn thùng, thiếu tự tin.
Nhưng mà hiện tại, cô ấy chậm rãi tiến lên, muốn tự mình đi ra ngoài.
Bởi vì Tô Cảnh Cảnh nói cho cô ấy biết, cha mẹ cô ấy thương em gái hơn, là bởi vì em gái biết bộc lộ cảm xúc ra ngoài, không có nghĩa là cô ấy kém cỏi hơn em gái.
“Nhanh lên nha, làm sao mà chậm chạp quá vậy.” Tô Cảnh Cảnh dùng cánh tay đẩy Trương Lâm.
Soạt một cái, hai má Trương Lâm mặt đỏ lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây