Lần này Nguyễn Kim Quốc lập tức thu hồi nét mặt hí hửng trêu đùa của mình lại.
Ánh mắt trầm xuống: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Vừa đi vừa nói.” Mạnh Kim Ngọc đẩy Dữu Dữu vào trong ngực Nguyễn Kim Quốc, xoay người đi về hướng bệnh viện.
Dữu Dữu đã không còn nhỏ nữa, đôi chân nhỏ nhắn có thể tự đi linh hoạt, chỉ có lúc lười biếng nũng nịu mới cần người khác bế.
Vào lúc này cô bé đang suy nghĩ, có thể nhìn thấy mẹ và cậu nghiêm túc nói chuyện như vậy, bánh bao nhỏ biết mình không thể làm phiền vào lúc này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây