Họ đang định đóng cửa thì chợt thấy Cận Mẫn Mẫn đang nhìn chằm chằm vào đứa bé trong lòng họ với ánh mắt phẫn uất.
Hai người cảm thấy khó chịu khi trông thấy ánh mắt này và trực tiếp đóng cửa lại.
“Anh thật sự thích đứa bé này, tuy còn nhỏ nhưng trông đã có nét thông minh. Có điều anh nghe nói mẹ thằng bé và bà ngoại đều đáng quan ngại, nếu thỉnh thoảng họ lại tìm đến cửa thì phải làm sao?” Tống Đống nói.
“Em cũng nghe nói mẹ con bọn họ có tiếng xấu ở thôn Phượng Lâm, bà ngoại thằng bé cũng không tử tế gì cho lắm, ngay cả cậu thằng bé cũng là quân đầu đường xó chợ. Chúng ta mang đứa bé này về là muốn nuôi dạy, nhưng nếu người nhà thằng bé luôn nhớ nhung đến thì há chẳng phải chúng ta đang nuôi con cho người khác hay sao?”
Hai người nhất thời lưỡng lự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây