Giọng điệu non nớt của trẻ con trong trẻo mà êm tai, còn chưa hát xong thì đã chọc cười cha Sở và mẹ Sở.
Sở Lôi dậm chân: “Không được cười, con vẫn chưa hát xong!”
Cha Sở “ha ha” cười một tiếng, dụ dỗ con gái: “Được, được, được, bài hát này tên là gì?”
“Bài hát này tên là《 Bắc Kinh có một ông mặt trời》!” Sở Lôi nói lớn tiếng.
Lúc này, cô bé nhìn thấy Sở Ưu mở cửa đi vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây