Khương Quả có lúc hồ đồ, có lúc lại giống như người tinh ý, lúc này cô bé trong giây lát liền hiểu ý mẹ, dùng sức gật đầu: “Nếu chịu thiệt là phúc, mẹ kế còn ở nhà chúng ta, bà ta vứt bỏ Thiện Thiện sau đó sẽ bán Dữu Dữu. Cứ tiếp tục như vậy có thể bán con làm vợ người khác, bán anh trai đến một nơi xa xôi làm khuân vác!”
Dữu Dữu đăm chiêu: “Nếu như chịu thiệt là phúc, vậy em sẽ bị cô giáo Cận xếp ngồi trong góc, kiễng mũi chân cũng không nhìn thấy bảng, hơn nữa lần thi đó, cô giáo Lâm cũng sẽ vì em mà mất việc.”
Đến cả Thiện Thiện cũng gật đầu: “Chịu thiệt không phải là phúc, bà ngoại…”
Chàng trai dường như không hiểu, nhưng tất cả mọi người đều nghe hiểu, ném ánh mắt khẳng định về phía cậu.
Nếu như chịu thiệt là phúc, bà ngoại sẽ sống với mẹ, Dữu Dữu và Thiện Thiện, như vậy thì quá tồi tệ rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây