Cha Tô biết đứa con trai này của mình từ nhỏ đã có chủ kiến riêng, hai người bình thường ở nhà cứ tranh cãi với nhau, lúc này hai cha con mắt to trừng mắt nhỏ, trông có vẻ sắp cãi nhau rồi, nhưng không ngờ bầu không khí căng thẳng đột nhiên bị Tô Cảnh Cảnh cắt ngang rồi.
“Anh, anh đừng xem thường nông thôn, ngay cả lãnh đạo của bọn em còn nói thanh niên trí thức nên xuống nông thôn tiếp nhận giáo dục lại của bần nông và trung nông.” Tô Cảnh Cảnh nói.
Tô Phong trợn tròn mắt: “Không phải lúc trước em cũng không thích đi xem mắt sao? Bây giờ còn nói giúp cho người ta rồi.”
Mẹ Tô nói với vẻ mặt đầy kích động: “Cảnh Cảnh, con với Kim Quốc nói chuyện với nhau cũng rất tốt đúng không? Kim Quốc là người như thế nào thế?”
Tô Cảnh Cảnh bĩu bĩu môi, nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Có hơi ngốc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây