“Nếu như hai người đã kết hôn rồi thì phải sống thật tốt, luôn nghĩ đến gia đình trước kia của mình là sao? Đứa bé kia không phải còn có ông nội à, nếu cô nhất quyết muốn đón nó qua đây thì Chu Hâm sẽ không được tự nhiên, trong lòng tôi càng không tự nhiên.”
Lưu An Cầm ngoan ngoãn: “Mẹ, trước đó con đã nói với Chu Hâm rồi, cuối tuần đều sẽ đón Tiểu Kỳ về đây ở.”
Mẹ Chu đẩy liếc mắt: “Mỗi cuối tuần đều đón về, cô chăm sóc được nó không? Đứa nhỏ thật đáng thương, không có cha, nhưng cho dù không có cha cô cũng không thể để Chu Hâm làm cha nó chứ?”
“Sau này cố gắng ít đón nó về đây đi, nếu có thời gian cô có thể ngồi xe buýt đến đó thăm nó. Tâm tư của người làm mẹ, làm sao tôi có thể không hiểu? Đừng nghĩ nhiều như vậy, chờ khi nào cô và Chu Hâm có con của mình rồi, tự nhiên cũng sẽ không nhớ tới nữa.”
Những lời này giống như một thau nước lạnh, dội thẳng vào người Cố Kỳ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây