Khương Hoán Minh nhíu mày, vỗ bả vai Nhiếp Tiểu Giai, bảo cô bé đừng khóc, nhưng ngược lại nói với Dữu Dữu: “Tiểu Giai chỉ muốn làm bạn với con, vì sao con phải ức hiếp người ta? Bây giờ cô bé khóc rồi, nhanh xin lỗi bạn đi!”
Nhiếp Tiểu Giai trợn to mắt, đây vẫn là lần đầu tiên sau khi cha qua đời, có người làm chỗ dựa cho mình.
Cô bé nhỏ giọng khóc nức nở, bả vai run càng kịch liệt.
Thế nhưng, Dữu Dữu cũng không coi trọng Khương Hoán Minh giống như cô bé.
Cô nhóc quay đầu, làm mặt quỷ với Nhiếp Tiểu Giai: “Lêu lêu! Tớ thắng rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây