Cho tới nay, mẹ đều khen cô bé là đứa nhỏ ưu tú nhất, thông minh nhất, sao bây giờ giống với những người khác, cũng đi khen Dữu Dữu vậy?
Vì sao cô bé phải học tập theo Dữu Dữu chứ?
“Kết bạn mà thôi, có thể giúp đỡ Dữu Dữu làm cái gì?” Nhiếp Tiểu Giai cắn môi, không phục nói.
“Sao không giúp được gì? Con xem Mạnh Kim Ngọc nịnh bợ thanh niên trí thức Lâm và thanh niên trí thức Giang, hiện tại con gái cô ta mỗi ngày đến nhà bọn họ ăn ngon uống say. Điều kiện cuộc sống của người thành phố và dân quê chúng ta không giống nhau, cha mẹ của thanh niên trí thức Lâm và thanh niên trí thức Giang là công nhân của đơn vị ở trong thành phố, cuộc sống cũng trôi qua thoải mái như thế, con nói thử xem, tương lai sau khi cậu bé này được mẹ đón đi, cuộc sống phải tốt hơn nhiều không? Không nói cái khác, cho dù lúc cậu bé đi cũng để lại một đống lớn sách giáo khoa cho Dữu Dữu, đã có thể giảm bớt không ít tiền sách vở cho Mạnh Kim Ngọc.”
Chỉ cần nhắc tới Mạnh Kim Ngọc, ánh mắt Cận Mẫn Mẫn lập tức lộ ra vài phần không cam lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây