Trường tiểu học công xã với trung học công xã ở gần nhau, nếu như Khương Thành với Khương Quả có thể dẫn hai đứa nhỏ đi học cùng thì Mạnh Kim Ngọc cũng không xin đội sản xuất cho nghỉ phép nữa.
Cô ấy mặc quần áo mới cho Dữu Dữu với Thiện Thiện, nhìn dáng hai đứa nhỏ cầm cái gương nhỏ soi mà cô ấy không nhịn được cười.
“Thiện Thiện, xuống dưới một chút, gương không chiếu đến được cái bụng nhỏ của chị rồi.” Dữu Dữu nhón chân lên, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào chiếc gương nhỏ trong tay em trai, lúc thì soi cái cổ, lúc thì soi cái tay nhỏ, làm cô bé sốt ruột chết đi được.
Thiện Thiện cũng sốt ruột, cậu nhảy lên, cố gắng muốn giơ gương hơn cao một chút, cái cằm thì cứ vểnh lên, mỏi hết cả cổ.
“Đến Thiện Thiện rồi.” Qua một hồi lâu, Thiện Thiện ngây ngô nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây