Dữu Dữu chớp chớp mắt, đi đến bên cạnh Lâm Lỵ, đưa đôi bàn tay nhỏ lên kéo góc áo của cô ấy: “Dì Lâm, mẹ cháu nói, chỉ những người không còn yêu nhau mới ly hôn.”
Mặc dù bánh bao nhỏ không hiểu lắm nhưng nhìn bộ dạng quyến luyến không rời của bọn họ, cô bé cũng có thể đoán ra được hai người bọn họ rất yêu nhau.
Đều là trẻ con, nếu là bình thường thì thanh niên trí thức Lâm và thanh niên trí thức Giang sẽ không nói gì thêm.
Nhưng hiện giờ trong lòng Lâm Lỵ rất khó chịu, không nhịn được mà khổ sở nói: “Chú dì cũng không còn cách nào khác. Vì trong bụng dì có em bé nên chú dì chỉ có thể tạm thời xa nhau.”
“Vậy đợi em bé ra đời thì sẽ không thể nhìn thấy cha mẹ cùng lúc rồi.” Khương Quả hỏi: “Như thế đúng chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây