“Lần trước dì út của em chuyển công tác qua đồn công an là ở đâu vậy, còn nhớ rõ không?” Tôn Vĩnh Nguyên nhìn về phía Diệp Mỹ Hà.
Diệp Mỹ Hà nhíu mày, suy tư hồi lâu: “Hình như ở Tĩnh Lâm bên kia, nhưng Tĩnh Lâm quá xa, đạp xe qua đó cũng phải bốn mươi phút, sao Thiện Thiện có thể đi được tới đó?”
“Từ đại viện công nhân của xưởng dệt đi ra ngoài, con đường đi đến đồn công an cũng không phải là dọc đường có thể nhìn thấy, phải quẹo mấy vòng. Nếu Thiện thiện nghĩ sâu hơn một tầng, sợ lạc đường, sẽ ra sức đi về phía trước…” Tôn Vĩnh Nguyên trầm ngâm một lát, lại nhìn đồng hồ trên cổ tay: “Không biết Thiện Thiện chạy ra ngoài mấy tiếng rồi, nhưng chúng ta cũng đã tìm thằng bé hơn một tiếng, tính thời gian, thằng bé một mình đến đồng công an Tĩnh Lâm bên kia cũng không phải không có khả năng.”
“Vậy còn chờ cái gì, nhanh đi thôi.” Mạnh Kim Ngọc nói: “Hai người ở phía trước dẫn đường, chúng tôi đi theo.”
Tôn Vĩnh Nguyên gật đầu, xuất phát tiến về Tĩnh Lâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây