Đứa nhỏ vừa rồi đến nhà Đổng Âm đó, ăn mặc cực kỳ đẹp đẽ, vừa thấy thì biết quần áo đó không rẻ, hơn nữa khi Đổng Âm nói chuyện với cậu bé tươi cười đầy mặt, nói không chừng thật đúng là đứa nhỏ của gia đình điều kiện cực kỳ tốt.
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, trên đời nào có chuyện trùng hợp như vậy? Đi đi đi, lên nhà của tôi uống rượu đi.” Công nhân ôm lấy bả vai của Nguyễn Kim Quốc.
“Không được, tôi đã đồng ý với cha mẹ mình rồi, về nhà ăn cơm.” Nguyễn Kim Quốc nói xong, đi về phía nhà mình.
Nhưng đi được nửa đường, cậu ta vẫn dừng lại bước chân, nhìn thật sâu hướng nhà Đổng Âm một cái.
….
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây