“Anh cho em thời gian ba ngày, tự em sắp xếp tâm tình cho tốt. Đứa nhỏ này, chúng ta phải đưa thằng bé về nhà, nếu không rất có lỗi với thằng bé, cũng là có lỗi với người nhà của thằng bé.”
Lời này vừa dứt, rất lâu sau đó, Tôn Vĩnh Nguyên rũ mắt xuống.
Anh ta thấy cô ấy quay mặt nhìn chỗ khác, xoay người đi vào trong phòng.
Rồi sau đó: “Phanh” một tiếng nặng nề, cửa phòng bị đóng sầm lại.
…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây