“Năm nay đã trễ vậy rồi, sao cậu vẫn chưa về quê? Vân Thư Dao nhớ rõ khi còn nhỏ, mỗi năm khi năm mới gần đến, ông nội dẫn mình và Trì Khâm Liêm đi tụ hội với nhóm ông già kia, mình muốn tìm Lăng Liễn chơi, nhưng Trì Khâm Liêm nói Lăng Liễn đã về quê.
“Sắp về, tớ và người nhà của tớ đặt vé máy bay buổi chiều. Lăng Liễn cười giải thích với Vân Thư Dao.
“Trước khi đi còn tới xem Thư Dao chúng ta, thật là có tâm. Mẹ Vân càng xem càng thích Lăng Liễn, trước kia bà liền thường xuyên nghe ba chồng nhà mình khen ngợi Lăng Liễn rất có thiên phú trên phương diện hội họa, hiện giờ bà còn phát hiện tướng mạo và phẩm tính của Lăng Liễn đều rất tốt.
Mẹ Vân thẳng lăng lăng nhìn mình, Lăng Liễn cũng cảm thấy hơi thẹn thùng, nhưng cậu bé vẫn cố giả bộ trấn định nói: “Dì, lần này cháu dẫn chị gái của cháu đến để xem khuôn mặt cho Thư Dao, chị gái của cháu là bác sĩ của bệnh viện đệ nhất Bắc Kinh, chị ấy còn làm thuốc mỡ chữa trị da thịt, chị tư của cháu đã dùng qua, hiệu quả rất tốt. Dì có muốn cho Thư Dao thử xem hay không?
“Trên tay cháu cầm chính là thuốc mỡ sao? Mẹ Vân còn chưa nói lời nào, Vân Thư Dao đã phát hiện trên tay Lăng Liễn đang cầm một vật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây