“... Lăng Nguyệt nhìn thấy chú Cửu và thím Cửu bỏ lại ba đứa nhỏ chạy mất, nhất thời không biết nói gì. Đều là người ở trong làng, hòa thượng chạy được chứ miếu thì không chạy được.
Lăng Nguyệt gọi ba anh em Đại Hải, Đại Dương và Tiểu Vịnh, bắt đầu giảng với bọn họ: “Chị đã cứu Tiểu Vịnh đúng không?
Đại Hải, Đại Dương và Tiểu Vịnh mở to đôi mắt thuần khiết nhìn Lăng Nguyệt, gật đầu.
“Vậy cảm ơn chị có phải là Tiểu Vịnh nên tự mình mang đến không?
Trực giác của Đại Hải và Đại Dương cảm thấy không đúng lắm, nhưng lại không biết không đúng chỗ nào, hai người cau mày gãi gãi đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây