Làm đội trưởng phân đội nhỏ của đội truy bắt ma túy, anh biết rõ, tình huống của mình gần như khó giải, trước mắt không có người nào có thể giúp được anh.
Công an sở cai nghiện nhìn ra suy nghĩ của Trần Kiến Thành, lạc quan an ủi Trần Kiến Thành: “Kỳ thật tôi cảm thấy anh không cần bi quan như thế, tôi cảm thấy lãnh đạo của anh để cho chúng tôi dẫn anh tới này là đúng.
“Không sai, tình huống vừa rồi của anh, chúng tôi ngoại trừ tiêm thuốc an thần cho anh thì không còn cách nào khác, với lại tác dụng của thuốc an thần cũng càng ngày càng nhỏ với anh. Nhưng mà em họ của anh không chỉ có khiến anh từ bên trong nóng nảy yên tĩnh trở lại, còn khiến thần chí của anh thanh tỉnh, đây là chuyện mà người sở cai nghiện chúng tôi cũng không làm được. Một công an sở cai nghiện khác nói bổ sung.
“Nguyệt Nhi, anh còn có thể cứu được sao? Nghe xong lời hai công an sở cai nghiện nói, Trần Kiến Thành có một chút xíu lòng tin.
“Anh nói trước cho em anh là nhiễm thuốc phiện như thế nào? Loại thuốc phiện gì? Nhiễm bao lâu? Lăng Nguyệt không trả lời vấn đề của Trần Kiến Thành, mà là hỏi nguyên nhân Trần Kiến Thành biến thành dạng này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây