"Bà nội, cháu không có." Lăng Thụy đỏ mặt, nhỏ giọng trả lời.
"Bà nội, cháu cũng không có." Lăng Cẩn cũng hơi ngây người. Bỗng nhiên, cậu nghĩ đến việc bản thân đã hai mươi mốt tuổi rồi. Nếu anh ấy ở thế hệ trước thì có lẽ đến cả con cũng đã có.
"Không có cái gì?" Trịnh Lệ Phương rửa xong bát đĩa đã quay lại.
"Không có đối tượng." Trần Tú Uyển thuận miệng trả lời.
"Thằng cả, thằng hai, cả hai đứa muốn tìm đối tượng sao?" Trịnh Lệ Phương nhanh chóng hỏi hai đứa con trai của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây