“Mặt của anh mượt mà hơn năm trước một chút. Lăng Nguyệt cười, còn kháy câu khiến Lăng Đường hơi nhíu mày lại.
“Gần đây anh và thầy làm nghiên cứu, mỗi ngày ở nhà thầy ăn cơm, cái này chẳng phải ăn nhiều hơn sao, ha ha. Trên mặt Lăng Đường nhiễm đỏ ửng thật mỏng, trong lòng thề anh ấy phải vận động giảm béo.
Nhưng Trương Điềm Điềm làm cơm vẫn là muốn ăn, có ăn ngon không thể ăn, thật là thống khổ cỡ nào, anh ấy không nhịn được.
Trần Tú Uyển ở một bên nghe ba người nói, len lén cười, bà giống như thấy được bộ dáng Lăng Đường lúc nhỏ đi theo bên người Lăng Nguyệt như một tiểu Hamster ăn cái gì đó, tình cảnh kia như còn ở hôm qua, thật sự làm cho người hoài niệm.
Trương Điềm Điềm bị Lăng Nguyệt nhấc lên hứng thú, bắt đầu hỏi Lăng Nguyệt một chút chuyện liên quan tới dược thiện, Lăng Nguyệt nói nhằm vào các loại bệnh phong thấp, đau đầu, thiếu máu có tác dụng, người bình thường cũng có thể ăn dược thiện, càng khiến cho Trương Điềm Điềm mê mẩn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây