Trương Điềm Điềm không trả lời, nhưng đưa tay phải ra với Lăng Nguyệt, còn lấy lòng cười cười với Lăng Đường.
Lăng Đường sờ lên đầu của cô ấy, tán dương: “Đúng, Điềm Điềm làm rất tốt!
Trong lòng Lăng Nguyệt suy nghĩ Lăng Đường này kiên nhẫn thật sự là vô địch, sau đó bắt mạch cho Trương Điềm Điềm.
Sau khi bắt mạch xong, Lăng Nguyệt lại bóp xương chân của Trương Điềm Điềm, giày của cô gái nhỏ vẫn là Lăng Đường hỗ trợ cởi ra.
Ánh mắt Lăng Nguyệt và Trần Tú Uyển không tự chủ được nhìn nhau một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây