Mà sân bay bên này, tư lệnh cũng sắp xếp hai lái xe tới đón, không cần Lăng Nguyệt bọn họ chuyển xe buýt và xe buýt nhỏ.
Xe vẫn chạy đến lúc không có đường mới dừng lại, lái xe chờ nguyên tại chỗ, một người khác và đội trưởng bảo vệ đi chung một chỗ vớ Lăng Nguyệt và An Tiếu Ngữ đi đến thôn nhà của An Tiếu Ngữ.
An Tiếu Ngữ nói thôn nhà mình ở phải đi đường núi hơn một giờ, An Tiếu Ngữ mỗi lần đi đường núi đều cảm thấy mệt muốn chết đi được.
Lễ mừng năm mới năm trước về nhà, An Tiếu Ngữ nói sợ mình cầm bao lớn bao nhỏ không biết có thể thuận lợi về nhà hay không. Nhưng khi nãy ở lúc xuống xe, cô nhìn thấy ba và anh trai đã sớm ở đó chờ rồi, hai người nhanh gọn cầm tất cả hành lý đi, để cho cô tay không đi theo.
Tuy người nhà này rất dễ tính, chỉ là thường khiến cho cô chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Nhưng bản tính con người thật sự rất thiện lương, thiện lương đến mức làm cho người ta cảm thấy có hơi ngốc. Lần này trở về, bọn họ nhìn thấy mình sẽ phải rất bất ngờ nhỉ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây