Trần Tú Uyển nghe thấy đáp án như này, rất bình tĩnh, lúc ở trong cửa hàng ở thủ đô tìm được những đồ cổ thuộc kiểu đông châu, Trì Khâm Liêm liền nói giá trị trăm vạn trở lên, cho nên, bà ấy cảm thấy tình huống hiện tại cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Có điều thứ quý giá như thế, để ở trong nhà, bà ấy cứ cảm thấy không an toàn. Bởi vì Lăng Nguyệt thường xuyên không ở nhà ở, Lăng Vệ Gia, Trần Bội Dung và Lăng Kha cũng thế, sau này phần lớn thời gian đều ở bên ngoài.
"Nguyệt Nhi, những thứ này hay là đưa đến ngân hàng thủ đô bảo quản đi, để ở trong nhà, bà nội không an lòng."
Lúc này Trì Khâm Liêm lau mắt mà nhìn đối với Trần Tú Uyển, lần trước ở thủ đô, lúc mình giám định những đồ cổ đó cho Lăng Nguyệt, nói trị giá trăm vạn, Trần Tú Uyển vô cùng hãi hùng, bây giờ không chỉ rất bình tĩnh, hơn nữa còn biết phải chú ý an toàn.
"Đúng đó, tiểu nha đầu Lăng Nguyệt, cháu chuyển những thứ này đến thủ đô đi, thứ như tranh chữ, ông giúp cháu tìm thầy chuyên sửa chữa đồ cổ tranh chữ để làm chống thấm, sau đó đưa vào két sắt ngân hàng đi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây