"Cục vệ sinh an toàn huyện có phái người đến nói rồi, nhưng ta không ủng hộ, Miêu y chúng ta đời đời tương truyền, đánh giá là cái gì chứ? Ta không hiểu." Dương Thanh Sơn nhấc mí mắt lên, khinh thường nói.
Lăng Nguyệt đã sớm nghĩ đến Dương Thanh Sơn chắc chắn sẽ nghĩ vậy nên không nhụt chí: "Cũng đúng, nhưng không phải Miêu y nào cũng lợi hại như ông đâu. Tỷ như những người chỉ mới học một hai năm nhưng cũng tự xưng là Miêu y đi khám bệnh cho người ta. Sau đó không khám kỹ, thế là bệnh nhân chạy đến đồn công an và cục an toàn vệ sinh tố cáo. Vậy chẳng phải danh tiếng của Miêu y đã bị phá hỏng rồi sao?"
Dương Thanh Sơn nghe Lăng Nguyệt nói vậy thì rơi vào trầm tư, ông ta không cũng phải thừa nhận Lăng Nguyệt nói cũng có chỗ đúng. Lòng người khó dò, không phải ai cũng giống như ông ta, học được y thuật mới dám khám bệnh cho người ta. Có những người hoàn toàn không ước lượng bản thân có mấy cân mấy lượng, mới học được tí da lông đã đeo cái danh Miêu y mà đi khắp nơi lừa bịp.
Lăng Nguyệt thấy Dương Thanh Sơn đã dao động thì thuyết phục mạnh hơn: "Nếu có hệ thống đánh giá thì sẽ khác, những người không có năng lực thực sự sẽ không qua được bài kiểm tra, Cục an toàn vệ sinh cũng sẽ không cung cấp chứng chỉ hành nghề cho bọn họ. Nếu là người giỏi giang như ông thì chắc chắn có thể vượt qua được, vậy thì có thể phân biệt với những người không tinh thông y thuật rồi nha, chúng ta có chứng chỉ hành nghề mà!"
"Còn nữa, hệ thống đánh giá y học cổ truyền cũng phân chia thành sơ cấp, trung cấp và cao cấp và cấp đại sư. Giống như ông đây chắc chắn sẽ đạt cấp đại sư đấy."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây