Trần Bội Dung bước lại đè con cá lên thớt rồi cầm dao lên, dùng chuôi dao đập mạnh hai lần vào đầu nó, con cá ngừng nhảy. Trần Dật Hiên nhìn thấy Lăng Nguyệt và Lăng Liễn thì nở nụ cười lúng túng, không ngừng xua tay giải thích: "Mọi lần anh họ giải phẫu toàn là động vật chết thôi, ha ha."
Nói xong, Trần Dật Hiên bước ra nói với Trần Bội Dung: "Cô ơi, để cháu làm cho."
Nói rồi anh ấy cầm dao lên mổ bụng con cá, cả quá trình không xảy ra chút sai sót nào, lúc này Trần Dật hiên mới có cảm giác tìm lại được mặt mũi. Anh ấy cầm con á đã bị mổ bụng lên muốn giơ cho Lăng Nguyệt và Lăng Liễn nhìn, nhưng giờ anh ấy mới phát hiện Lăng Nguyệt và Lăng Liễn đã chạy mất. Ahh, thanh danh một đời của tôi chắc không thể cứu vãn lại rồi!
Nhưng Trần Dật Hiên đã chứng tỏ bữa tối mà kho cá chép thực sự rất ngon.
Cơm nước xong, mọi người đều tụ tập vào một chỗ bàn chuyện Vệ Ảnh muốn kết nghĩa với anh em nhà họ Lăng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây