Kim Phương Viễn cũng muốn đi lên xem, nhưng bị Kim Triệu Khôn gọi lại, Kim Triệu Khôn thấp giọng nói với anh ta: "Hôm nay con sao vậy? Con bình thường cũng không có biểu hiện vui mừng lộ lên hết cả mặt như vậy.
"Ba, Lăng Nguyệt thì khác. Cô bé là người đã giải cứu Hạo Hạo khỏi bọn buôn người bốn năm trước."
Sau khi nghe Kim Phương Viễn giải thích, Kim Triệu Khôn đã cho Kim Phương Viễn một cái tát vào sau đầu: "Thằng nhóc thối tha, sao mày không nói sớm. Nếu mày nói sớm, ba sẽ không giả vờ thành cái bộ dạng cao thâm khó dò như nãy."
“Ngay cả cơ hội nói ba cũng không cho con. Kim Phương Viễn ôm sau đầu, nói oan ức.
"Thằng nhóc nhà con, đi đi, đi tìm xe máy cho đồng chí Lăng Nguyệt đi, ở đây ba sẽ tự mình xem." Kim Triệu Khôn suy nghĩ lại thì mình vẫn chưa cho con trai cơ hội nói ra, nhưng là một người lớn, chỉ cần ông ấy có lý thì chả sợ, ông ấy cũng không có sai .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây