Nhưng mà Lăng Cẩn, Trịnh Lệ Phương và Lăng Vệ Quốc rất đồng ý với những lời nói của Liễu Phù Nhã, đặc biệt là Trịnh Lệ Phương. Bản thân bà ấy không có con gái, có cháu gái giống như Lăng Nguyệt cũng tốt, cho dù không phải cháu gái, ngoan như Lăng Liễn cũng được, giống như Lăng Nguyệt cũng ổn, không được bảo bà ấy là điều này không có căn cứ khoa học, khi một người đã vô cùng khát vọng một cái gì đó thì sẽ tin vào yếu tố tâm linh.
"Mẹ, để Vệ Quốc đi cùng Nguyệt Nhi trở về Bắc Kinh, mẹ và Thập Tam cứ ở lại đây đi." Ý nghĩ của Trịnh Lệ Phương, để Lăng Vệ Quốc nói với Lăng Thụy, để khi đứa con của bọn họ ra đời cũng sẽ nhìn thấy Lăng Nguyệt đầu tiên, nhìn Trì Duyệt Ninh cũng được, miễn là đừng nhìn Lăng Thụy đầu tiên.
"Được rồi." Trần Tú Uyển ở đâu cũng được, nhưng bà ấy không thể yên tâm để Lăng Nguyệt đi xe trở về Bắc Kinh một mình, đã có Lăng Vệ Quốc đi cùng, vậy thì không có vấn đề gì nữa.
Tất cả mọi người đều rất hài lòng, chỉ có Lăng Liễn là không mấy vui vẻ khi bị tách ra khỏi Lăng Nguyệt, nhưng còn nhỏ không có tư cách nói chuyện, chỉ có thể nghe theo lời người lớn nói cái gì thì chính là cái đó.
Lúc Lăng Vệ Quốc và Lăng Nguyệt chuẩn bị lên đường, Trịnh Lệ Phương gọi Lăng Vệ Quốc lại dặn dò một phen, Lăng Vệ Quốc rất đồng ý với ý kiến của Trịnh Lệ Phương, bất kể là cháu trai hay cháu gái, không giống như Lăng Thụy là tốt, lúc Lăng Thụy còn bé, đã không ít lần khiến vợ chồng ông phải nôn ra ba lít máu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây