Thực ra thì những chiếc hộp gấm của Trì Khâm Liêm ở đây khá là đắt tiền, chúng đều do ông ấy đặt làm riêng, nhưng ông ấy rất thích nhà họ Lăng, vì vậy ông ấy không định lấy tiền, bởi vì người nhà họ Lăng cũng không phải người keo kiệt.
“Được rồi. Vậy thì chúng tôi đành mặt dày nhận vậy. Trần Tú Uyển cũng không khách sáo, giữa những người thân thực sự thì không cần phải khách sáo, mối quan hệ khách sáo qua lại thì khá là xa cách.
“Ấy? Bà nội nhà thông gia, tại sao bà lại dẫn Nguyệt Nhi và Thập Tam mang theo nhiều đồ quý giá như vậy đến đây? Đồ cổ quý giá được đặt trong hộp gấm, suy nghĩ của Trì Khâm Liêm không còn là về đồ cổ nữa, đột nhiên ông phát hiện ra bản thân vẫn luôn bỏ qua chuyện quan trọng này.
“Ông Trì, cửa hàng ở số 123 phố đồ cổ là của nhà cháu, những thứ này đều là chúng cháu tìm ra ở trong cửa hàng đó. Lăng Nguyệt giải thích với Trì Khâm Liêm.
“Là của nhà cháu? Những thứ được tìm thấy trong cửa hàng đó chín mươi chín phần trăm là hàng thật. Cửa hàng đó trước kia từng thuộc về con cháu của Bối Lặc Gia, các cháu thật may mắn, cửa hàng đó đã có rất nhiều người lén lút lẻn vào trong đó tìm rồi, vậy mà mọi người vẫn có thể tìm thấy đồ được. Trì Khâm Liêm ngưỡng mộ đến mức nước bọt sắp chảy xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây