"Làm sao có thể, A Ảnh rất giỏi. Chuyện này lần này của anh Lỗi được giải quyết nhanh như vậy, là nhờ vào sổ ghi chép của cậu ấy, cậu ấy chính là một nhân tài hiếm có, tôi hy vọng cậu ấy có thể đến công ty vận tải để quản lí sổ sách.
''Cậu ấy không thể đi lại cũng không ảnh hưởng đến việc quản lí sổ sách đúng không, tôi chắc chắn sẽ không vì khiếm khuyết trên cơ thể mà kỳ thị cậu ấy đâu, đại ca Lôi cứ gọi cậu ấy đến công ty, thấm chí tiền lương của cậu ấy có thể cao hơn.'' Lăng Vệ Gia khen ngợi A Ảnh, nhân tài như vậy thật sự không thể bỏ qua.
''Quản lý sổ sách là sở trường của A Ảnh, nếu anh Lăng đã nói như vậy, thì tôi sẽ gọi cậu ấy đến công ty.'' Lơi Bưu rất vui vì Lăng Vệ Gia không để ý đến sự bất tiện của A Ảnh, ngược lại còn tán thưởng A Ảnh.
''Ba, hay là bây giờ chúng ta đến mời chú A Ảnh đi.'' Lăng Nguyệt đột nhiên nói với Lăng Vệ Gia.
''Đại ca Lôi, hay bây giờ chúng ta đi đi, đúng lúc anh không có việc gì, cũng có thể nói với cậu ấy một tiếng.'' Lăng Vệ Gia cảm thấy Lăng Nguyệt nói đúng, phải rèn sắt khi còn nóng, sớm mời người về mới an tâm được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây