Lăng Hằng Nghị, Lăng Vệ Quốc và cả Trịnh Lệ Phương vốn nghe thấy tám ngàn đã cảm thấy rất đắt rồi, nghe thấy Trần Tú Uyển hỏi như vậy, lập tức đều câm nín, may mắn không nói mình cảm thấy rất đắt, nếu không lỗ hổng kiến thức của mình sẽ bị người khác biết mất.
"Là thật đó ạ, con có giấy tờ trong tay rồi, là ba nuôi bán nhà cho con."
"Chờ chút, con nhận ba nuôi lúc nào vậy, chắc không phải con vì căn nhà này mà nhận người khác làm cha nuôi, lừa người ta đấy chứ?" Trịnh Lệ Phương lập tức liền tóm lấy mấu chốt Lăng Thụy mua nhà, ba nuôi.
Đối mặt với chất vấn của mẹ ruột, Lăng Thụy cảm thấy cạn lời, nhưng vẫn biện bạch cho bản thân: "Mẹ à, mới không phải đâu, ba nuôi đồng ý bán nhà cho con rồi mới nói muốn con nhận ông ấy làm ba nuôi. Nói nhiều mẹ cũng không tin, con dẫn mọi người đi gặp mặt vậy, ông ấy ở ngay bên cạnh."
"Đúng rồi, Nguyệt Nhi, em có mang cao phong thấp và đồ châm cứu không? Anh muốn nhờ em khám cho ba nuôi." Lăng Thụy quay đầu hỏi Lăng Nguyệt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây