“Có lẽ không bị phạt nghiêm trọng, giải quyết như là một vụ tranh chấp kinh tế bình thường. Mẹ nó chứ, thật sự là hời cho bọn Nhật đó. Là một người Trung Quốc, Hướng Nam nhìn thấy người Nhật khinh thường thế mà có thể thoát khỏi chế tài thì cực kỳ tức giận.
“Người của tên đứng đầu kia cũng kích động quá, nếu không đánh người thì chắc người Nhật không tránh được. Lăng Vệ Gia cảm thấy người Nhật vui vẻ rất vô liêm sỉ nhưng sâu trong lòng không biết làm sao.
“Ai, nói là nói vậy nhưng nếu đổi là tôi thì tôi cũng sẽ như vậy, người nào lừa gạt tôi, bắt được thì cũng phải đánh cho trận hả giận trước. Hướng Nam có thể hiểu được hành động của đám người thủ lĩnh kia.
“Thế nên mới nói chú hai, chú thường xuyên chịu thiệt, làm chuyện lớn phải dựa vào cái đầu, dựa vào vũ lực chỉ sảng khoái nhất thời, không có xíu lợi ích nào, không chiếm được. Hướng Đông cũng đến tìm Lăng Vệ Gia, nghe được em trai mình nói chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, bản thân thường ngày vẫn phải giúp ông ta thu dọn cục diện hỗn loạn.
“Anh, em biết rồi, sau này sẽ không thế, ha ha. Hiểu thì hiểu mà nhìn tên đứng đầu kia rước phải cái mệt người lớn như vậy, Hướng Nam cũng biết bản thân sau này phải thay đổi, giống như anh trai ông ấy vẫn luôn nói, động não nhiều lên, dùng nắm tay ít đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây